Search


Tôi vẫn còn giữ tin nhắn cuối cùng mình gửi ...

  • Share this:


Tôi vẫn còn giữ tin nhắn cuối cùng mình gửi cho Kha.

Đó là lần đầu tiên tôi uống nhiều bia đến thế, say quên trời trăng tại một cái quán con con nào đó ở khu Bùi Viện, cùng vài đứa bạn thân. Trong tin nhắn chỉ vỏn vẹn vài chữ, rằng tại sao cậu thích An dữ vậy.

Đêm đó cả hai đã nói gì, Kha chưa bao giờ tiết lộ cho tôi biết. Trong điện thoại vẫn còn giữ thông tin cuộc gọi, tụi tôi đã nói chuyện suốt 1 tiếng 30 phút. Lúc tỉnh dậy đang nằm ở nhà, nghe mẹ mắng suốt 3 tiếng đồng hồ mà chỉ biết được rằng Kha là người chở tôi về.

Kha, sao cậu thích An dữ vậy?

Tôi muốn hỏi câu này hoài, mỗi bận dắt Kha đi tìm quà sinh nhật cho An, mỗi bận ngồi kế Kha trên sân thượng trường, nghe cậu ấy vừa đánh đàn vừa hát đi hát lại những bài An thích, mỗi bận lục điện thoại Kha thấy cậu để tất cả những bức hình chụp lén An trong một folder thiệt đặc biệt, mỗi bận lúc nào An buồn tình cũng tự nhiên có bịch snack cua trên bàn nhỏ mà Kha mua rồi nhờ tôi lén đặt lên.

An đi tìm bạch mã hoàng tử của đời mình hoài, nó có ngó ngàng gì tới cậu đâu, sao cậu thích nó dữ vậy. Cậu khờ quá, Kha.

Tôi cũng khờ lắm, mới đi thích cậu.

Thích nhìn cậu chơi bóng rổ sau sân trường, thích cậu luôn gọi trà sữa trân châu nhưng không bao giờ ăn trân châu, thích cậu ghét Bruno Mars mà thuộc làu làu mấy bài của ổng, để đàn cho An nghe.

Có lần Kha hỏi tôi, rằng cậu ấy vừa điên vừa ở dơ, thích cậu ấy làm gì.

Đúng rồi, cậu học Văn chuyên gia ngủ gật rồi bắt tôi khều vai gọi dậy, hay lộn Xuân Diệu với Xuân Quỳnh là cùng một người, biểu đồ miền với biểu đồ cột chồng không phân biệt được, đấu bóng rổ xong lúc nào mồ hôi cũng ướt áo hôi rình, cậu đâu có điểm gì tốt đâu.

Nhưng mà sao vẫn thích.

Thích hôm tôi cãi nhau với ba mẹ chuyện chọn Đại Học, cậu chở đi một vòng Sài Gòn hóng gió rồi kể đủ thứ chuyện tào lao trên đời. Thích hôm kiểm tra Văn điểm thấp ngồi gục đầu xuống bàn khóc nguyên tiết cậu leo rào mua trà sữa 10k sau lưng trường rồi khều vai bảo uống. Thích lúc chuẩn bị thi thành phố cậu dắt đi ăn hủ tíu rồi còn tặng cây kẹo mút để chúc may mắn.

Cậu thích nhạc Nguyên Hà, An không thích. Cậu thích con gái tóc dài, tóc An ngắn cũn. Cậu thích uống trà sữa Thái đỏ, An chỉ thích trà sữa thái xanh.

Playlist của tôi lúc nào nhạc Nguyên Hà cũng chiếm trọn, tóc tôi chấm lưng, khi nào tới tiệm trà sữa cũng gọi Thái đỏ.

Thích cậu còn nhiều hơn thời gian cậu thích An nữa.

Mà sao mãi cậu vẫn chẳng quay đầu, để nhìn một xíu, để thương một chút.

Dù chỉ một chút thôi cũng được mà.


Tags:

About author
not provided
Mình kể chuyện người ta.
View all posts